Khi ly hôn, một trong những vấn đề phức tạp và dễ phát sinh tranh chấp nhất là quyền nuôi con và quyền thăm nom con sau ly hôn. Theo quy định tại Luật Hôn nhân và Gia đình 2014, việc giao con cho một bên trực tiếp nuôi dưỡng không đồng nghĩa với việc bên còn lại mất hoàn toàn quyền và nghĩa vụ đối với con. Tuy nhiên, trên thực tế, không ít trường hợp người trực tiếp nuôi con ngăn cản hoặc cấm tuyệt đối quyền thăm con của người không nuôi, dẫn đến nhiều hệ lụy pháp lý và ảnh hưởng tiêu cực đến tâm lý trẻ nhỏ. Vậy, pháp luật hiện hành quy định như thế nào về quyền thăm con sau ly hôn, và người nuôi con có được phép tự ý cấm cản người kia thực hiện quyền này? Hãy cùng Luật Thịnh Hải tìm hiểu về vấn đề này nhé!
Theo quy định tại khoản 3 Điều 82 Luật Hôn nhân và gia đình năm 2014 về “Nghĩa vụ, quyền của cha mẹ, không trực tiếp nuôi con sau khi ly hôn”, cụ thể:
“Sau khi ly hôn, người không trực tiếp nuôi con có quyền, nghĩa vụ thăm nom con mà không ai được cản trở.
Cha, mẹ không trực tiếp nuôi con lạm dụng việc thăm nom để cản trở hoặc gây ảnh hưởng xấu đến việc trông nom, chăm sóc, nuôi dưỡng, giáo dục con thì người trực tiếp nuôi con có quyền yêu cầu Tòa án hạn chế quyền thăm nom con của người đó.”
Như vậy, việc thăm nom con không chỉ là nghĩa vụ mà còn là quyền của người không trực tiếp nuôi con mà không ai được cản trở. Do đó, người được giao nuôi con không có quyền cấm đoán hoặc gây khó khăn cho người còn lại trong việc thăm nom con, trừ khi việc thăm nom đó ảnh hưởng nghiêm trọng đến sự phát triển của trẻ.