Trong cuộc sống, chỗ ở không chỉ đơn thuần là nơi sinh hoạt mà còn là không gian riêng tư, gắn liền với sự an toàn và quyền tự do của mỗi cá nhân. Chính vì vậy, pháp luật Việt Nam đã có những quy định chặt chẽ nhằm bảo vệ quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở, đồng thời xử lý nghiêm các hành vi xâm phạm quyền này. Điều đó được thể hiện rõ trong Hiến pháp năm 2013 và Bộ luật Hình sự năm 2015, nhằm đảm bảo rằng mọi công dân đều được bảo vệ trước các hành vi xâm nhập trái phép.
Theo quy định của pháp luật, chỗ ở của mỗi cá nhân được bảo vệ tuyệt đối. Căn cứ theo Điều 22 Hiến pháp năm 2013 khẳng định công dân có quyền có nơi ở hợp pháp và chỗ ở của mọi người là bất khả xâm phạm. Không ai được tự ý xâm nhập vào nơi ở của người khác nếu không có sự đồng ý của họ, trừ trường hợp luật định.
Căn cứ theo Điều 158 Bộ luật Hình sự năm 2015 quy định rõ hành vi xâm phạm chỗ ở của người khác có thể bị xử lý hình sự. Cụ thể, tùy vào mức độ vi phạm, người phạm tội có thể bị phạt cải tạo không giam giữ đến 02 năm hoặc phạt tù từ 03 tháng đến 02 năm. Nếu hành vi diễn ra có tổ chức, lợi dụng chức vụ quyền hạn, tái phạm nhiều lần, gây hậu quả nghiêm trọng như làm nạn nhân tự sát hoặc ảnh hưởng đến an ninh, trật tự xã hội, mức án có thể lên đến 05 năm tù. Ngoài ra, người phạm tội còn có thể bị cấm đảm nhiệm chức vụ nhất định trong thời gian từ 01 năm đến 05 năm.
Như vậy, quyền bất khả xâm phạm về chỗ ở không chỉ được bảo đảm bằng Hiến pháp mà còn được bảo vệ chặt chẽ bằng các chế tài hình sự nhằm ngăn chặn và xử lý nghiêm các hành vi vi phạm.